Diễn đàn SV K432187AOF
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

thơ hàn mạc tử đê!

Go down

thơ hàn mạc tử đê! Empty thơ hàn mạc tử đê!

Bài gửi by w00d Mon Sep 29, 2008 11:02 am

lời bình: thời gian như một cỗ xe khổng lồ, nó cứ lao đi trên một con đường vô định, và để lại phía sau không ít những tàn bụi của nuối tiếc. thật đúng như vậy, qua mỗi chặng đời, lại đến một chặng khác và đã có bao giờ bạn phải thốt lên " ôi!,giá như...". Hàn mạc tử là một nhà thơ như thế, ông là một con người ở hiện tại nhưng luôn sống cho quá khứ, tôn thờ những cảm xúc đã qua, và điều quan trọng là ông đã biến những cảm xúc đó thành những vần thơ mang phong cách riêng, mang một cái tôi "khá đậm", để bây giờ không biết bao tâm hồn phải bồi hồi khi đọc thơ hàn mạc tử.
văn minh xin chép lên một vài bài thơ sau những cảm nhận riêng tư đó:
ĐỜI PHIÊU LÃNG
mây trắng ngang trời bay vẩn vỏ
đời anh lưu lạc tự bao giờ
đi đi...đi mãi đời vô định
tìm cái vô thường cái ước mơ.

ở chốn xa xôi em có hay
nắng mưa đã trải biết ao ngày?
nụ cười ý vị như mai mỉa
mỉa cái nhân tình lúc đổi thay.

trên đời gió bụi, anh lang thang,
bụng đói như cào lạnh khớp răng.
không có nhà ai cho nghỉ bước,
vì anh là kẻ chẳng giầu sang.


bao đêm anh ngủ túp lều tranh,
chỗ tạm dừng chân khách bộ hành .
để sáng hôm sau anh cất bước
ra đi với cái mộng chưa thành.
w00d
w00d
.::Sinh Viên::.
.::Sinh Viên::.

Nam
Tổng số bài gửi : 54
Age : 37
Đến từ : Nga Sơn - Thanh Hóa
Nghề nghiệp : giám đốc
Tâm trạng : thích thì chiều
Châm ngôn cuộc sống : phải biết tạo ra đam mê trong cuọpc sống và cũng phải biết chế ngự được đam mê đó
Điểm thưởng cho đóng góp :
thơ hàn mạc tử đê! Left_bar_bleue100 / 100100 / 100thơ hàn mạc tử đê! Right_bar_bleue

Registration date : 22/09/2008

Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang


 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết